Nguyên kiểu mẫu "cô gái ngôi nhà bên" nhập thơ là phu nhân ông, bà Phan Thị Triều, quê quán ở Nha Trang. Hai các cụ nằm trong sinh hoạt cách mệnh, gặp gỡ nhau bên trên Đá Yên - địa thế căn cứ địa của Khánh Hòa trong thời gian kháng chiến. Năm 1959, sau tứ năm các cụ nằm trong sinh hoạt ngầm ở Biên Hòa, thi sĩ về lại Khánh Hòa. Một tối, địch ập nhập bắt bà Triều và phụ nữ mới nhất sinh giải cút.
Một ban đêm năm 1960, Giang Nam được cung cấp bên trên gọi và thông đưa thông tin phu nhân và phụ nữ ông bị địch thịt kinh hoàng nhập ngôi nhà tù Phú Lợi, Thành Phố Sài Gòn. Ngay nhập tối ấy, nhập địa thế căn cứ kín bên dưới chân núi Hòn Du, phía tây thành phố Hồ Chí Minh Nha Trang, ông buông bỏ không còn nỗi niềm nhập những câu thơ: "Giặc phun em rồi quăng tổn thất xác/ Chỉ vì như thế em là du kích em ơi".
Tưởng rằng người thân trong gia đình đã trở nên địch thịt kinh hoàng tuy nhiên thân phụ năm tiếp theo, phu nhân và phụ nữ Giang Nam được thả về vì thế không tìm kiếm đi ra địa thế căn cứ kết tội. Sau này, bài xích thơ đoạt giải Nhì phần thưởng thơ năm 1960-1961 của Tạp chí Văn nghệ, phát triển thành vết mốc nhập đời thơ của Giang Nam cũng chính là vết mốc lịch sử hào hùng của mái ấm gia đình.
Nhà thơ Đỗ Anh Vũ cho biết thêm kiệt tác ko trực thuộc sách giáo khoa của mới 8x như anh, tuy nhiên được những thầy gia sư trình làng khi tham gia học chùm thơ hứng thú về quê nhà. "Tôi gọi Quê mùi hương nhập cuốn Thơ ca miền Nam, xuất bạn dạng năm 1972, vẫn lưu lưu giữ cho tới giờ. Bài thơ khêu gợi ghi nhớ ký ức gắn kèm với vùng vùng quê, kỷ niệm thuở chăn trâu bắt bướm, những rung rinh động quãng đời đầu với ngữ điệu giản dị, xinh đẹp, sở hữu mức độ sinh sống bền lâu, tầm phủ sóng sâu sắc rộng", Anh Vũ thưa. hầu hết mới vì vậy nằm trong như in những câu hé đầu:
Thuở còn thơ ngày nhì buổi cho tới trường
Yêu quê nhà qua loa từng trang sách nhỏ:
"Ai bảo chăn trâu là khổ?"
Tôi mơ mòng nghe chim hót bên trên cao
Những ngày trốn học
Đuổi bướm cầu ao
Mẹ bắt được...
Chưa tấn công roi vọt nào là đang được khóc!
Có cô nhỏ bé ngôi nhà bên
Nhìn tôi mỉm cười rúc rích...
Nhà thơ Anh Vũ mến cơ hội thi sĩ dùng một số trong những vết ngoặc đơn nhập đau khổ nhì và thân phụ bài xích thơ. Theo ông, vết ngoặc dùng làm giải thuật thêm thắt xúc cảm về những hồi ức nhập sáng sủa của người sáng tác.
Quê tôi lênh láng bóng giặc
Từ biệt u tôi đi
Cô nhỏ bé ngôi nhà mặt mày - (có ai ngờ!)
Cũng nhập du kích
Hôm gặp gỡ tôi vẫn mỉm cười khúc khích
Mắt đen ngòm tròn trĩnh (thương thương vượt lên cút thôi!)
Từ mẩu truyện riêng biệt, thi sĩ đang được nhắc đến mẩu truyện cộng đồng của dân tộc bản địa nhập phần sau, khiến cho người gọi xúc động mạnh mẽ và uy lực Khi nguyên tố "bi" trực thuộc nguyên tố "hùng".
Hôm ni có được tin tưởng em
Không tin tưởng được mặc dù bại là sự việc thật
Giặc phun em rồi quăng tổn thất xác
Chỉ vì như thế em là du kích, em ơi!
Đau xé lòng anh, bị tiêu diệt nửa con cái người!
Xưa yêu thương quê nhà vì như thế sở hữu chim sở hữu bướm
Có những ngày trốn học tập bị đòn roi vọt...
Nay yêu thương quê nhà vì như thế vào cụ thể từng tóm đất
Có một trong những phần xương thịt của em tôi
Nhà thơ Anh Ngọc ghi nhớ năm 1960, Khi quốc gia vẫn nhập thời kỳ bị phân chia tách sau Hiệp lăm le Genève, kiệt tác vượt lên vĩ tuyến trở đi ra Bắc, được người gọi và giới phê bình hưởng trọn ứng. Theo ông, kiệt tác là "một bạn dạng tình khúc thời chiến" ở cộng đồng mạch xúc cảm với bài xích Núi song của Vũ Cao, nằm trong kể mẩu truyện tình thân thuộc anh chiến sĩ và cô du kích, bị phân chia tách vày tử sinh, sương lửa.
Nhà phê bình Phạm Xuân Nguyên đánh giá và nhận định thi sĩ đang được nâng tầm khái niệm về tình thương yêu quê hương: "Quê mùi hương không chỉ có là quang cảnh thanh thản, là tuổi tác thơ đẹp tươi tuy nhiên là huyết thịt của bao mới đang được trượt xuống nhằm giữ gìn độc lập. Truyền đạt tư tưởng rộng lớn tuy nhiên mẩu truyện nhập thơ ông giản dị, nhiều xúc cảm, với lối viết lách ngẫu nhiên cút nhập lòng người", ông Nguyên thưa.
Nhà phê bình Phạm Xuân Nguyên nhận định rằng vì như thế những thay cho thay đổi của thời đại, Quê mùi hương không thể nhập sách giáo khoa lịch trình phổ thông, tuy nhiên mức độ sinh sống, vẻ rất đẹp của bài xích thơ vẫn trực thuộc tâm tưởng nhiều mới fan hâm mộ.
Từ Pháp, nghe tin tưởng thi sĩ Giang Nam chết thật, fan hâm mộ Phạm Ngọc Hữu cảm tác:
"Thuở còn thơ ngày nhì buổi cho tới trường
Bài thơ anh nằm trong kể từ thời cắp sách
Mà thân thuộc Paris nghe giờ đồng hồ thơ domain authority diết
Sao đột thấy bổi hổi như tái ngộ người thân".